#512: Bằng ‘nụ cười thiện lương’ và lòng chính trực, người đàn ông đang bị giam cầm đã được cai ngục cứu sống

Published: Feb. 11, 2022, 10:39 a.m.

Khi biết mình sẽ bị đem ra xét xử vào ngày mai, người đàn ông bỗng cảm thấy hoang mang và sợ hãi. Bàn tay ông run rẩy, mồ hôi chảy ra đầm đìa…

Ông nghẹn ngào nghĩ đến ngày mai: Ông không phạm tội, không hãm hại bất cứ ai cả. Ông luôn ghi nhớ lời dạy của người Thầy tôn kính: Dù trong hoàn cảnh nào cũng phải làm một người tốt. Bất kể có chuyện gì xảy ra cũng cần đối xử với mọi người xung quanh bằng tấm lòng nhân hậu và lương thiện.

Nhưng cái chính quyền tà ác kia không muốn người ta sống lương thiện, không cho phép người ta có Đức Tin. Không thể nào, dù phải mất đi sinh mệnh này ông cũng không thể thuận theo những kẻ độc ác làm điều xấu.

Ông đưa mắt nhìn người cai ngục. Anh ta ngồi đó như một cái xác không hồn. Hàng ngày phải ở trong nơi nhà giam tăm tối này, chứng kiến người ta tra tấn, đánh đập những người vô tội thì làm sao có thể vui vẻ được. Trong ông bỗng trào dâng niềm thương cảm với anh chàng tội nghiệp ấy.

– Này anh, anh có mệt không? Người đàn ông cất giọng hỏi.

Viên cai ngục đưa mắt nhìn ông. Đó là một chàng trai còn khá trẻ. Trong thứ ánh sáng vàng vọt mờ ảo của ngọn đèn đung đưa trên tường sau lưng anh, ông nhìn thấy một khuôn mặt đau khổ, mệt mỏi. Bất giác, ông mỉm cười. Những căng thẳng, sợ hãi trong lòng ông bỗng chốc biến mất. Lúc này, ông chỉ muốn dành cho chàng trai trẻ một nụ cười thân thiện – có lẽ đó là thói quen mỗi khi ông đến gần ai đó.

Trong khoảnh khắc ấy, dường như có một ánh lửa nhóm lên trong khoảng lặng tăm tối giữa hai người. Anh chàng cai ngục không muốn có cử chỉ thân mật nào với người mình đang giam giữ, nhưng nụ cười của ông dường như đã vượt ra khỏi không gian nhà ngục. Trong vô thức anh cũng mỉm cười đáp lại.

Ông tiếp tục mỉm cười với anh, như với một người bạn chứ không phải một cai ngục. Và cái nhìn của anh dường như cũng khác đi. Anh ta bắt đầu trò chuyện với ông:...