#497: Trưởng thành là không lấy người khác để đo lường cuộc đời mình

Published: Jan. 16, 2022, 11:53 a.m.

Có khi nào bạn tự hỏi: Mình đã thực sự trưởng thành hay chưa?

17 tuổi, bạn học cách tự mình cạo râu và cho rằng đó là trưởng thành.

20 tuổi, bạn bắt đầu tập tành hút thuốc và cho rằng đó là trưởng thành.

30 tuổi, bạn thành gia lập thất rồi sinh con đẻ cái, và cho rằng đó là trưởng thành.

Kỳ thực tuổi tác chỉ là con số, hết thảy những điều trên không đủ để nói lên tất cả, đó không thực sự là trưởng thành.

Trưởng thành là không sống trong mắt người khác

Có một chàng ngốc dựng nhà ở ven đường, làm được vài hôm thì có người đi ngang qua thuận miệng buông câu: “Không đẹp!”. Chàng ngốc liền vội vàng hỏi không đẹp ở chỗ nào? Người qua đường nói: “Anh nên làm nhà quay về chính đông mới đúng, như vậy sáng ra có thể ngắm mặt trời mọc”. Chàng ngốc cho rằng có lý, liền phá nhà đi làm lại.

Xây được vài hôm lại có khách qua đường buông một câu vu vơ: “Nhà gì mà chẳng có đẳng cấp! Đáng lẽ phải quay mặt về hướng tây, như thế mới có thể ngắm cảnh hoàng hôn, cuộc sống mới đầy thi vị”. Chàng ngốc nghĩ ngợi một lúc thấy cũng đúng, nên lần nữa lại đập đi làm lại.

Cứ như thế, ngày càng có nhiều người góp ý khiến anh chàng cứ đập tới đập lui, làm xong lại phá, phá rồi lại xây, đông nam tây bắc quay tròn tứ phía mãi mà chẳng có nhà để ở.

Trên đây chỉ là câu chuyện vui nói về đạo lý làm người, tuy nhiên trong cuộc sống cũng có không ít kiểu người như vậy: luôn sống trong con mắt thiên hạ. Thấy một chiếc áo, ai đó bảo đẹp họ liền mua, ai đó chê lỗi mốt họ liền bỏ, thậm chí chọn người yêu cũng cần phải trưng cầu ý kiến. Họ tìm được công việc mà bản thân mơ ước, nhưng hễ thấy người khác chê rằng không có tiền đồ thì họ liền ngoan ngoãn nghe theo, cam phận làm công việc cũ cả đời...